Cầm nỗi buồn lang thang khắp nẻo
Gánh ngậm ngùi quanh quẩn nhân gian
Nước mắt chảy vào trong thương cho kiếp điêu tàn
Môi mỉm cười lòe đời như hạnh phúc

Chẳng biết mai sau bến đời trong hay đục
Mò mẫm hoài tri kỉ bóng nơi đâu
Bên bờ vực hồn thả về xa đó
Nhảy xuống rồi liệu có hết u sầu?

error: Content is protected !!