Đường trường xuôi ngược khắp nhân gian
Xe chạy mênh mang khắp mọi đàng
Nắng tắt thân đi trong cô quạnh
Gió về man mác mộng lang thang

Anh cười thắm thiết nói vu vơ
Tôi ôm xiết chặt mắt ngẩn ngơ
Rượu mời tình đậm hồn vương vẩn
Mồi ăn nhiều mấy vẫn thẫn thờ

Đèn sáng khắp phương sao thấy tối
Hoa toả hương ngát mặc hoa tàn
Rạp như mạng nhện chăng khắp lối
Phướn trải mênh mang khóc tình tràn

Đêm về bóng tôi giăng từng mảng
Gió lùa khúc nhạc nhớ mênh mang
Trăng sáng nhưng sao cô đơn quá
Mây vờn trong gió, chắc đông sang!

Giường rộng một mình nằm cô quạnh
Quạt thốc gió vào dạ buồn hiu
Nệm êm sao nằm nghe mỏi mệt
Gối mát nằm sao thấy tiêu điều

Nay ở nơi đây còn bằng hữu
Mai về nơi đó chỉ cô liêu
Đây có nỗi lòng ai hiểu được
Đó chẳng tỏ lòng nỗi thương yêu.

error: Content is protected !!